Mail Contact Home

Gửi cho bạn bè trang báo này

Thư t́nh của DANH NHÂN


Marcus Tullius Cicero
106 - 43 trước CN


Rao bán tên nô lệ Tù binh thời La Mă

 

THƯ T̀NH
của   
CICERO
Gửi cho TERENTIA

 
 

Brundisium, ngày 30 tháng 4, năm 58 trước Công Nguyên


Terentia yêu dấu nhất của anh.

Sở dĩ em không hay được tin anh như lẽ ra em phải được, chính là v́ anh không thể viết thư cho em hay đọc thư em mà lại không buồn quá sức anh có thể chịu đựng : v́ dù rằng lúc nào th́ anh cũng hoàn toàn đâu khổ cả, ấy thế mà vào những lúc mềm ḷng ấy anh lại càng đặc biệt cảm thấy cái số phận chua xót của ḿnh.

Ôi ! Phải chi anh dửng dưng được với cuộc sống ! Được thế đời chúng ta dù hẳn thoát hết ưu sầu, tất cả cũng không đến nổi bị giầy ṿ điêu đứng đến như thế này. Tuy nhiên nếu chúng ta có đôi chút hy vọng để lấy lại được ít ra cũng một phần nào những ǵ chúng ta đă mất, anh chắc rằng anh cũng không dại ǵ mà đi làm điều ấy. Nhưng nếu số phận hiện tại của chúng ta quả đă vô phương cứu văn, th́ em Terentia yêu dấu của anh à, nếu chúng ta nhất quyết đă bị bỏ rơi do các thần linh mà em đă một ḷng thờ phụng, do các người mà anh đă hết dạ tôn pḥ, th́ em hăy cho anh được gặp em càng sớm càng hay để anh c̣n cái vui được thở dài một lần cuối trong tay em.

Anh đă ở gần nửa tháng tại nơi này với anh bạn Marcus Flaccus. Con người đáng quí này đă không ngại đón tiếp anh với hết cả t́nh bạn, bất chấp mọi sự trừng phạt nặng nề mà đạo luật bất công kia đă qui định cho những kẻ nào dám chứa chấp anh. Ước ǵ một ngày kia anh đền đáp được ḷng nghĩa hiệp của anh ấy, mà anh sẽ đời đời tri ân.

Anh sắp xuống tầu và dự định qua xứ Macédoine trên đường tới Cyzicum. Và giờ đây, Terentia của anh ơi, với tấm thân điêu linh tiều tụy như thế này, liệu anh có thể yêu cầu em, giữa lúc mà anh biết rằng em đang nặng ḷng bối rối v́ bao nhiêu lo âu sầu khổ, liệu anh có thể yêu cầu em làm người hiền thê và bạn đồng hành tha hương đồng cảnh với anh chăng ? Hay là anh cứ phải sống xa em ? Anh không biết làm sao có thể chịu đựng cái cảnh ngộ ngang trái đó ; trừ khi là em ở lại La mă để lo liệu cho anh trở về ; nếu quả thật là có hy vọng nào như vậy. Nhưng giả thử tuyệt đối không có một chút hy vọng nào, anh đau ḷng mà nghi ngờ như vậy, th́ anh van em, em hăy đến với anh, nếu có thể được ; v́ ngày nào c̣n có Terentia bên cạnh th́ không bao giờ anh có thể nghĩ rằng đời anh đă hẳn là tàn. Nhưng c̣n con gái yêu quư của chúng ta th́ sẽ quyết định ra sao ? Đó là một vấn đề mà hai mẹ con phải tự suy xét lấy ; v́, về phần anh, quả thật anh hoàn toàn bối rối, không c̣n biết khuyên nhủ ǵ nữa. Nhưng dù sao em cũng đừng làm ǵ khả dĩ phương hại đến hạnh phúc gia đ́nh của nó, hay là gây phiền lụy đến thanh danh của nó với thiên hạ. Về phần con trai chúng ta, ít nhất em cũng đừng làm cho anh mất nguồn an ủi được ôm ấp nó măi măi trong tay. Nhưng anh phải tạm dừng bút : nước mắt anh cứ trào ra, không sao viết tiếp được nữa...


Chiến sĩ La Mă

___________________________________________________________

Người viết những ḍng chữ này đă sinh tại một nơi hiện giờ là Arpino, nước Ư, ngày mồng 3 tháng Giêng năm 106 trước Công Nguyên. Tên thật của ông là Marcus Tullius Cicero, nhưng thế giới quen gọi là Cicero. Nhà hùng biện trứ danh này, kiêm triết gia và chính khách, viết những ḍng này cho vợ là Terentia trong khi phải lưu vong biệt xứ, v́ đă khiến cho những bộ hạ của Catiline bị xử tử. Ông vừa rời khỏi La mă, th́ Clodius ban bố đạo luật trong đó có khoản qui định rằng "không ai được âm mưu chứa chấp hay tiếp đón đương sự, nếu không sẽ bị tử h́nh ". Năm sau ông được Pompey triệu về. Nhưng rốt cuộc ông bị ám sát tại Formia ngày 7 tháng 12 năm 43 trước Công Nguyên.


Nghi Thức Hôn Lễ La Mă
Cô dâu và chú rể Cầm tay nhau trước mặt nhân chứng

Bạch tuyết
France, Paris 3.2005

Từ "Những Bức Thư T́nh Hay Nhất Thế Giới "
Người dịch: Nguyễn Van Tao - Đắt Sơn - Nguyên Tuấn Tú
Nhà Xuâ't Ban Thanh Niên

 
 
 


Ghi rơ nguồn "yeuvietnam.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

<< GIAO KÈO >>