Mail Contact Home

Gửi cho bạn bè trang báo này

 

Ru Măi Ngàn Năm

 
 

Tôi vừa qua sinh nhật thứ năm mươi sáu mấy tuần nay, số tuổi gia tăng theo thời gian mang luôn cả trí nhớ minh mẫn của một thời tuổi trẻ, chưa già lắm mà tôi thấy ḿnh lơ ngơ như bà cụ tám mươi, nhớ - quên, sau - trước lẫn lộn như mái tóc trắng đen nḥa nhạt. Nhưng có những điều không ai nhắc nhở, chẳng ai dặn ḍ mà tôi vẫn nhớ, nhớ như nhớ cái hẹn đầu của thuở mới yêu, nhớ như nhớ một bản kinh cầu sau cuối ngày bon chen mỏi mệt. Một trong những cái nhớ tự nhiên đó là một ngày mà mọi người thường bảo có người khách chơi rời quán trọ, người khách chơi đó là Trịnh Công Sơn và ngày 1.4.2001 là ngày ông từ giả chúng ta để trở về cùng cát bụi phù du.

Bốn năm qua rồi, không xa lắm để những người đăng trí phải quên, và cũng không gần lắm để những kẻ yêu con người ông, yêu nhạc ông vẫn c̣n luôn măi nhớ. Nói về TCS người ta đă luận bàn ngay khi ông c̣n sống, lúc ông c̣n tay trắng cùng Khánh Ly ôm đàn làm khách du ca khắp các sân trường đại học, các quán café khuya. Khi ông thành danh tuổi tên lừng lẩy, người ta bàn luận về ông nhiều hơn nữa với các tác phẩm làm sôi động chính trường, một chính trường với hai chiều thuận nghịch của chiến tranh. Chiến tranh lụn tàn, người ta vẫn bàn măi về ông bằng âm điệu của ngọn gió hai chiều giữa những người ở lại và bao kẻ ra đi. Ông sống để nghe và thấy bao ân oán cuộc đời dành tặng cho ông, không một tiếng phân bày, không một lời oán trách

-.....Cuộc đời cho tôi tiếng nói đôi khi vui tưoi
Cuộc đời cho tôi tiếng nói đôi khi ngậm ngùi
(Giọt Lệ Thiên Thu – TCS)

Những điều ông muốn nói, ông nói trong từng tiếng nhạc, lời ca. Tâm tư ông đó, có thương, buồn chuyện thế nhân, có mênh mông chuyện trời cao, đất rộng nhưng tuyệt nhiên chẳng có chuyện oán thù. Ông viết nhạc bằng cái tâm của một người nghệ sĩ, ông cư xử với đời bằng hành động của một tha nhân; một nghệ sĩ, một tha nhân cô đơn dù đang sống giữa muôn người.

Ngày ông giả từ quán trọ trần gian để về cùng cát bụi, đưa ông về miền vĩnh cửu có hàng vạn người tiển với hoa trắng rải trên đường và lấp đầy mộ huyệt. Bốn năm qua, ông dù ra đi nhưng vẫn như c̣n có đó, người ta luôn tiếp tục luận bàn về ông trong mọi trường hợp, mọi môi trường, kẻ thương, người ghét như chuyện thường thế sự, nhưng đa số hầu như chẳng ai phủ nhận sự trường tồn, bất tử những bài nhạc tâm huyết của ông. Những bài t́nh ca lảng mạn, những khúc thương ca buồn chuyện nước non, người ta hát nhạc ông như trang trải chuyện đời ḿnh, hát nhạc ông như nhắc nhở những trang sử của một VN trong thời chia cắt. Nhạc ông như những bức vẽ cho ta thấy t́nh yêu diễm tuyệt trong gió, trong mưa, trong cỏ cây hoa lá; thấy quê hương một thời khốn khổ trong khói lửa mịt mù với bà mẹ Việt Nam khóc những đứa con cùng cha đang lặn hụp trong cuộc chiến tranh tàn sát và thấy những dựng xây sau ngày quê hương thống nhất. Hảy bỏ đi chính kiến lệch thiên, bỏ đi những thù hận ta sẽ hảnh diện khi nghe người Nhật tôn vinh ông là thần tượng, Hội Âm nhạc quốc tế trao giải thưởng Âm Nhạc Ḥa B́nh cho ông. Con người bé nhỏ đó với trái tim và khối óc nhiệt t́nh đă để lại cho đời một gia tài văn hóa bao la, không chỉ toàn nhạc mà c̣n những bức vẽ, những bài thơ, tất cả đă được tạo nên bằng một cuộc sống gian truân, khốn đốn tràn ngập sân, si, hỉ , nộ chung quanh. Người ngoại nh́n chúng ta qua nhạc ông để thấy một Việt Nam đầy nhân bản, kẻ trong hát nhạc ông để tự t́m lại bao yêu thương tưởng chừng đă mất bởi bom đạn một thời chiến tranh.

Tôi là người Việt Nam đơn sơ, dù ông không c̣n nữa nhưng tôi vẫn mong tuổi tên ông ở lại hoài cùng sông núi. Tôi viết về TCS mỗi năm trong ngày giổ của ông như hát một điệp khúc nhớ thương người đă mất, nhớ một thiên tài, một danh nhân và tôi không nghĩ những lời nầy dành tặng cho ông là quá đáng, v́ đến bao giờ Huế – Sài g̣n – Hà nội c̣n vang nhịp tàu chạy suốt ba miền như ước mơ ông một đời hoài vọng th́ khi ấy TCS vẫn c̣n bất tử trong trái tim mọi nguời Việt hiền lành trên khắp mọi nẻo đường đời, phần thưởng dành tặng cho ông song hành với nhịp tàu suốt đó là những lời ca yêu thương sẽ được từng thế hệ mai sau tiếp tục hát măi ngàn năm.

Huỳnh Ngọc Nga
Italia - Torino 29.03.2005

(Cùng một tác gỉa )

 
 
 


Ghi rơ nguồn "yeuvietnam.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

<< GIAO KÈO >>