Mail Contact Home

Gửi cho bạn bè trang báo này

Truyện Trạng Quỳnh

 

ĐÁ BÈO

 
 


Một bà chúa có nhan sắc hơn người, nhưng phải cái tính kiêu kỳ, đi chơi phố hễ gặp ai trái mắt, không vừa ư ḿnh th́ có thể sai lính đánh đập vô tội vạ. Đă thế, bà ta lại hây ṭ ṃ, thích t́m biết chuyện lạ của người khác.

Một hôm, Quỳnh đang lững thững đi chơi, th́ nghe ở phía trước có tiếng ồn ào , rồi có người bảo nhau là bà chúa đang đi chơi. Quỳnh nảy ra ư đón đường để chạm mặt bà chúa kiêu kỳ, hay ṭ ṃ này một phen. Gần đấy có một ao bèo, Quỳnh lội xuống, vừa té nước, vừa đá chơi. Khi kiệu bà chúa đi qua, Quỳnh vẫn cứ hai chân đá bèo văng tứ tung như thế, mặt th́ nghếch lên nh́n vào kiệu như có ư thách thức người ngồi ở bên trong.

Lúc này bà chúa cũng nhận ra Quỳnh đang làm cái tṛ lẩn thẩn giữa nắng hè gay gắt. Tính ṭ ṃ bị kích thích, bà ta muốn biết nguyên cớ của cái tṛ nghịch ngợm kia, bèn cất giọng hỏi trước :

- Ông Trạng rỗi lắm sao mà ra ao nghịch nước giữa trưa nắng như trẻ con vậy ?

Quỳnh ngẩng lên đáp :

- Vâng, chào bà chúa. Ở nhà chẳng có việc ǵ làm, trời nắng cực quá, nên ra ao khoắng nước, đá bèo chơi cho đỡ cơn.

Nghe xong, bà chúa bỗng thẹn đỏ mặt, khi chợt hiểu mấy từ nói lái của Trạng, vội giục lính khiêng kiệu đi nhanh.

Bạch Tuyết

 
 
 


Ghi rơ nguồn "yeuvietnam.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

<< GIAO KÈO >>