|
|
Truyện Trạng Quỳnh
|
|
|
|
|
|
Sứ phương Bắc sang nước ta huênh hoang, tự phụ, cái ǵ của thiên triều cũng hơn cả, rồi đ̣i đem trâu của phương Bắc ra thách chọi với trâu nước Nam. Vua sai Trạng Quỳnh đi kiếm trâu chọi. Đúng ngày hẹn, sứ Bắc quốc dắt tới một con trâu đực vóc to, hung dữ, đôi sừng nghênh ngang, khụng khiệng bước ra băi đấu, gườm gườm chờ đối thủ.
Lát sau, Trạng Quỳnh cho người ung dung dắt ra băi đấu một con nghé non đă bị nhốt đói nửa ngày. Sứ phương bắc trông thấy cả cười nói :
- Trâu chọi của nước Nam chỉ thế này thôi ư ?
Hai bên thả trâu, nghé vào đấu. Nghé non đang đói, gặp trâu đực ngỡ là mẹ cứ rút đầu vào bụng t́m vú để bú. Trâu đực nhột cứ tránh hoài. Nghé đói lại càng rúc tợn, cuối cùng trâu đực không chịu được, phải công đuôi bỏ chại thục mạng.
Quỳnh vỗ tay reo :
- Thắng rồi ! Ta thắng rồi, bà con ơi ! Người đi xem vỗ tay như sấm, trong khi sứ Bắc quốc tức lộn ruột v́ đă thua mưu của Trạng... Thế là hết :
Nghé non chọi với trâu kềnh
Trâu thua nghé thắng, Trạng Quỳnh vểnh râu.
|
Bạch Tuyết
|
|
|
|
|
|
|
|