Mail Contact Home

Gửi cho bạn bè trang báo này

Truyện Trạng Lợn

 

ĐỌAN KẾT

 
 



Khi Trạng trở về, vào chầu vua. Vua thương Trạng đi xa, đường đất nước ngoài đă lâu ngày, bây giờ mới được thấy mặt, mừng lắm, vội vàng xuống thềm cầm tay giải bày những sự nhớ mong và hỏi chuyện khi ở bên nước người. Trạng cúi đầu quỳ tâu, kể suốt từ đầu đến cuối, khi ứng việc nọ, khi đối việc kia, đều được thanh thỏa cả.

Vua nghe tâu, khen rằng :

- Người như thế thực là ông Mạc Đĩnh Chi của trẫm.

Ngày hôm ấy vua ban yến, cho múa , nhạc ân mùng, vui vẻ suốt ngày. Xong rồi, Trạng tạ ơn vua trở về.

Hai năm sau, Trạng đúng tuổi sáu mươi, bèn tâu vua về trí sĩ. Vua thấy Trạng có công với xă tắc nhiều lắm, gia phong làm Thượng quốc công trí sĩ, cắm đất lập ấp để Trạng làm cỗ ăn lộc, phong tặng phụ mẫu, gia phong Phấn Khanh làm Nhất phẩm phu nhân. Các con đều được tập ấm. Một nhà vinh hiển phú quư.

Một hôm thong thả, Trạng cùng với phu nhân ngồi đàm đạo, chuyện mới, chuyện cũ. Phu nhân thong dong bảo Trạng rằng :

- Nhà ta bây giờ kể ra ơn nước, lộc trời đă nhiều. Chỉ hiềm lũ con thơ dại, ít học hành mà chàng thời lúc th́ xuất chinh, lúc đi sứ. Thiếp chưa cham lo dạy bảo chúng được bao nhiêu. Nay nhờ được thánh triều được công thành danh toại, cũng nên nghĩ lại trông xuống đàn con. Kẻo để chúng nó ngu dốt, sợ sau này người cười là con nhà thất giáo.

Trạng nghe đến chuyện dạy học, th́ lảng đi mà bảo phu nhân rằng :

- Kể như phu nhân nói thế rất phải. Cha mẹ yêu con c̣n ǵ bằng dạy cho chúng nó học hành. Sách có chữ rằng :"Ngọc bất trác, bất thành khí. Nhân bất học, bất tri lư".(1) Chính lẽ ra, tôi dạy chúng nó là phải. Chỉ v́ công việc chung mà kinh sử biếng nhác. Bây giờ nhờ ơn nước mới được nghỉ tay, ví như chim bay vừa được ngưng cánh, người gánh mỏi vừa được nghỉ vai, rất thèm những sự giao du sơn thủy để tịnh dưỡng tinh thần. May có phu nhân gánh vác đỡ rồi, thật là quư hóa lắm. Thôi thời phu nhân tiếp tục dạy bảo lấy con cũng là một việc tốt.

Từ đó trở đi, Trạng chỉ ngày ngày đàn sáo, ca hát, dong thuyền đi chơi, hết bến nọ đến bế kia để xem phong cảnh.

Một hôm, đêm sáng trăng tỏ, thuyền đến bến Tự Nhiên, Trạng ngồi bên cạnh thuyền, trông thấy giữa băi sông có một băi cát, ở trên có một cái miếu, phong cảnh lạ lùng, bèn hỏi người lái đ̣ :

- Chỗ này là chỗ nào ?

Người lá đ̣ đáp :

- Bẩm là bến Tự Nhiên. Khi xưa ông Chử Đồng Tử hoá tiên ở đó. Băi này là di tích của Ngài.

Trạng trước thấy chữ Tự Nhiên, chợt nhớ đến câu hát của ông cụ khi trước. C̣n đương ngẫm nghĩ, bỗng thấy ông cụ xuất hiện trên một chiếc thuyền đế hỏi Trạng rằng :

- Có phải Dương Đ́nh Chung đó hay không ? Lâu nay đă thỏa chí hay chưa ? Lăo cho mượng sách từ khi ấy đến giờ mà bây giờ đă được vinh hiển rồi, thời các phép của lăo hăy đem trả lăo !

Trạng thấy gọi tên ḿnh , vội vàng nh́n xem, th́ ra ông cụ dạy ḿnh bói khi trước. Trạng toan cất lời lên ; chưa kịp hỏi đă thấy ông cụ quay thuyền đi. Gọi với ông cụ lên thuyền nói chuyện, thế nào cũng không thấy ông cụ lại.

Trạng bắt lái thuyền cố chèo cho kịp thuyền cụ. Xa xa, thấy bóng cụ ghé thuyền lên băi rồi biến mất, Trạng cũng lên băi, t́m khắp cả không thấy dấu vết ǵ, Trạng ngẩn ngơ than thở, rồi vào miếu lễ tạ. Xuống thuyền trở về, Trạng vào tâu truyện với vua. Vua lấy làm kinh dị lắm, ban cho Trạng tiền để sửa sang đền miếu ông Chử Đồng Tử, Trạng phụng chỉ việc sửa sang xong. Tháng tám năm ấy, Trạng tắm gọi vào triều, về nhà tự nhiên không có bệnh ǵ mà mất. Sống lâu 72 tuổi, ứng với 72 lần được người dương thế cho quà ở cái g̣ đất đầu làng, khi Trạng c̣n là cậu bé ẩn hiện bất ngờ mỗi lần ông Lương, thân sinh Trạng sau này đi chợ về qua. Trong một lần, ông Lương có hỏi cậu bé sau này đầu thai làm con trai gia đ́nh ông :

- Thế thời con ở với thầy bao lâu ?

- Thầy cho con bao nhiêu lần quà, thời con xin ở với thầy đúng bấy nhiêu năm.

Ông tính đưa quà cả thẩy 72 lần. Như thế là Trạng Lợn giữ đúng chữ tín với người đời, không sớm một năm, không chậm một ngày. Chuyện của Trạng đă được huyền thoại hoá thực chỗ nào, hư chỗ nào , điều chắc chắn là sẽ c̣n sống măi trong tâm thức dân gian.

_____________________________________________

1°) Chữ trong sách Tam tự kinh nghĩa là : Ngọc không giũa không thành vật ǵ, người không học th́ không biết ǵ.


Hét phần truyện của Trạng Lợn.

Em Út xin phép hẹn lại độc giả xem tiếp truyện của "các Trạng" kỳ tới.

Truyện các Trạng gồm có 9 bài :

- Trạng Cờ
- Trạng Khiếu
- Trạng Kiến
- Trạng Trịnh
- Trạng Gầu
- Trạng Ếch
- Trạng Ân
- Trạng Vật
- Trạng Nành.

xin tạm biệt


Em Út


Bạch Tuyết

 
 
 


Ghi rơ nguồn "yeuvietnam.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

<< GIAO KÈO >>