Mail Contact Home

Gửi cho bạn bè trang báo này

Thư t́nh của DANH NHÂN

 

THƯ T̀NH
của
Edgar Allan POE
Gửi Sarah Helen WHITMAN

 
 

Ngày 6 tháng Sáu, năm 1848


Anh đă ép thư của em lên môi nhiều lần, Helen hiền dịu nhất đời ơi - làm bức thư khi đẫm lệ hân hoan, khi loang những giọt lệ " thần sầu ". Nhưng anh - kẻ mới đây, trước mặt em c̣n khoe khoang cái " Sức mạnh của lời nói "- thử hỏi những lời lẽ suông đối với anh c̣n có giá trị ǵ ? Nếu như anh có thể tin ở sự linh ứng của lời nguyện cầu dâng lên Thượng Đế, th́ trong giờ phút thành khẩn nhất này của đời anh - anh xin quỳ xuống để cầu xin những lời - nhưng phải là những lời bộc lộ được với em - có thể giúp anh được cởi mở cho em thấy hết cả ḷng anh. Mọi ư nghĩ - mọi thiết tha giờ đây nung đúc thành một khát vọng nồng nàn - niềm ước mong duy nhất là không có tiếng nói nào của con người diễn tả được - cái t́nh nồng nàn không sao thốt được nên lời của anh đối với em : v́ anh hiểu rơ cái bản chất thơ mộng của em đến độ anh cảm thấy chắc chắn rằng nếu giờ đây em có thể nh́n vào tận đáy hồn anh bằng đôi mắt t́nh anh trong sáng của em th́ em chẳng nỡ chối từ nói với anh những ǵ mà thân ôi ! Em vẫn nhất quyết không chịu nói - em sẽ yêu anh dù chỉ thấy có một điều là anh quá năng ḷng yêu dấu. Trên cơi đời lạnh lẽo thê lương này "được yêu thương" há chẳng phải là một điều yêu quư sao ? Ôi, phải chi anh có thể truyền cảm được vào tâm trí cái ư nhĩa sâu xa, xác thực mà anh gán cho ba chữ ấy.

Ước ǵ anh được ôm sát em vào ḷng, thủ thỉ với em những lời bí ẩn lạ lùng của một tâm t́nh tha thiết, lúc đó hẳn em sẽ thấy rằng chưa có ai và không bao giờ có ai khác ngoài em ra, có mănh lực làm anh phải rung động như hiện nay - mọi xúc động bao trùm lấy anh , làm anh đắm ch́m trong ánh điện rực rỡ và nung nấu cả con người anh- chan hoà cả hồn anh những ánh vinh quang, kỳ ảo và lo ngại. Trong lúc dạo bước bên nhau; anh đă nói với em, "Helen, anh yêu em hiện nay - hiện nay - là lần đầu tiên và là lần duy nhất". Anh nhắc lại điều anh đă nói này, không mong rằng em có thể tin anh, nhưng chính v́ anh không khỏi cảm thấy những sự trao đổi tâm t́nh giữa đôi ta sao nó chênh lệch quá : riêng anh, ngay từ buổi đầu, anh đă trao gửi em trọn vẹn ḷng ḿnh luôn một lần và măi măi.

Và bây giờ để anh kể lại cho em nghe cảm tưởng của anh về dung nhan của em bằng những lời đơn sơ nhất mà anh có thể sử dụng được. Khi em bước vào pḥng, mặt tái đi e lệ rơ ràng ḷng nghẹn ngào, khi đôi mắt em thoáng nh́n vào mắt anh, th́ lần đầu tiên trong đời, anh cảm thấy và rung ḿnh nhận thức rằng có những ảnh hưởng tinh thần vượt quá tầm sức của lư trí. Anh nhận ra em là Helen -Helen của anh - Helen của muôn ngàn giấc mơ. Nàng và Duyên số đă tiền định là của anh - của riêng anh - nếu không phải là kiếp này th́ thân ôi ! Kiếp sau và măi măi sẽ ở trên Thiên Đàng - Em ấp úng và h́nh như không biết nói ǵ, nhận thức được những ǵ em đă nói. Anh không nghe rơ lời nào - chỉ nghe thấy giọng nói dịu dàng quen thuộc với anh hơn cả giọng nói của chính ḿnh...

Rồi tay em nằm trong tay anh, và cả tâm hồn anh rung động v́ sung sướng đê mê; và lúc ấy, nếu không sợ làm em buồn hay xúc phạm đến em, anh đă quỳ xuống chân em với một ḷng tôn thờ thanh kiết và chân thực như thể tôn thờ một Thần Tượng hay Thượng Đế vậy.

Và sau đó, trong những đêm liên tiếp đầy hạnh phúc thần tiên, em đi lại trong pḥng - tâm trí anh quay cuồng ngây ngất trước bóng đáng quyến rũ của em, và anh đă không nh́n hay nghe em bằng giác quan của nhân thế. Chính là tâm hồn anh đă nhận ra em lúc ấy.

Để anh nhắc lại đọan thư của em : - "Mặc dầu kính trọng kiến thức và ngưỡng một tài năng của anh khiến em cảm thấy bé bỏng như một đứa trẻ trước mắt anh, có lẽ anh không hay biết em lớn tuổi hơn anh nhiều ". - Nhưng cứ cho là những ǵ em thốt ra có thật đi chăng nữa, trong tâm tư thầm kín nhất của em, em há chẳng cả thấy rằng, "T́nh yêu của tâm hồn" mà người ta thường nói đến và nói cách dong dài, th́ ít nhất trong trường hợp này cũng là một sự thật chân chính nhất, tuyệt đối nhất trong mọi thực tế cuộc đời sao ?- Em yêu , anh xin hỏi điều này về lư trí của em cũng như hỏi ḷng em - em không nhận thấy là chính cái thể phách tinh anh - cái con người tinh thần của anh đang nung nấu và khát khao hoà hợp với tâm hồn của em à ? Linh hồn có tuổi tác ǵ không , hả Helen ? Bất diệt có cần để ư đến thời gian không nhỉ ? Có khi nào có Duyên kiếp mệnh, lại quan tâm đến một ít năm cực nhọc của cuộc sống phàm trần này?

Và anh biết trả lời sao những ǵ em nói về dung nhan của em ? Anh chưa từng gặp mặt em sao , Helen ? Anh chưa cầm tay em trong tay anh và đắm đuối nh́n vào hồn em qua đôi mắt như bầu trời trong suốt của em sao ? Anh có thể không nhỉ ? Hay là anh mơ ?

Helen ơi ! Linh hồn của anh ơi ! Anh đă từng nói ǵ với em - anh đ̣i hỏi em những cái điên cuồng ǵ nhỉ ? Anh không là ǵ cả và chẳng có ǵ cả. Nhưng này em yêu, nếu anh có vẻ ích kỷ, em cứ tin là anh thật t́nh yêu em, và đó là t́nh yêu thiêng liêng nhất mà anh nói đến, dù cho lời anh nói xuất phát từ nơi sâu kín của một tấm ḷng si mê nhất.
Em hăy nghĩ đi , nghĩ v́ anh, Helen ơi, và v́ cả em nữa...

Anh muốn an ủi em - vổ về em - trấn tĩnh em. Em hăy an tâm đừng có lo ngại ǵ - đến mọi hệ lụy trần gian.

Hăy viết thư cho anh mau - mau lên nhé ! Trời ơi , viết ngay đi ! Hăy nói với anh những lời anh khao khát, những lời có thể biến Trần Gian thành cảnh Thiên Đàng.


_____________________________________________
Đây là một lời của một trong các nhân vật bi đát nhất của văn giới Mỹ. Con người này,
mà các tác phẩm chúng ta ai náy từng đọc ở trường, luôn luôn phải phấn đấu với cái
nghèo khổ, bệnh hoạn, rượu chè và ma túy. Nhà đại văn hào Mỹ này sinh tại Boston
năm 1809. Mới lên hai đă bị mồ côi và đem cho người ta nuôi nấng. Nhưng người giám
hộ này quả chẳng thương ǵ thằng bé và hiểu các tài năng của đứa nghĩa tử. Mặc dù học
hành thông minh xuất sắc, chàng thanh niên cũng chỉ v́ bản chất phóng đảng bị đuổi khỏi trường Cao đẳng và khi theo học trường ṿ bị West Point c̣n bị đưa ra toà án quân sự.

Chàng lấy cô em họ sinh đẹp là Virginia Clemn, khi nàng mới 13 tuổi. Lúc ấy chàng 24.
Mẹ vợ chàng là Maria, giúp đỡ cho hai vợ chồng suốt mười bốn năm chung sống trong
cảnh hôn nhân cơ cực. Cô vợ thơ ngay vẫn một ḷng chung thủy với chồng mặc dù
anh chồng lắm khi buồn phiền như điên như dại rồi đâm ra rượu chè và dùng ma túy.
Người thiếu phụ tội nghiệp ấy rốt cuộc v́ ṃn mỏi cuộc đời quá cơ cực này, đă phải từ trần,và điều này đă xô đẩy người chồng vào một nổi buồn như cuồn loạn. Bức thư trên đây là một sản phẩm của nổi buồn ấy ... Chàng viết cho Helen Whitman, người mà chàng đă gặp một năm trước đó, nhờ sự thương cảm chàng và hiểu biết nhau. Chàng là ai ? Chàng là EDGAR ALLEN POE

Bạch Tuyết
France, Paris 4.2006

Từ "Những Bức Thư T́nh Hay Nhất Thế Giới"
Người dịch: Nguyễn Van Tao - Đắt Sơn - Nguyên Tuấn Tú
Nhà Xuâ't Ban Thanh Niên

 
 
 


Ghi rơ nguồn "yeuvietnam.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

<< GIAO KÈO >>