Mail Contact Home

Gửi cho bạn bè trang báo này

 

Mẹ cô đơn

 
 

Mẹ nay tóc bạc như sương
Đường trần bỗng chợt cô đơn một ḿnh
Ḍng đời sao quá vô t́nh
Cuốn trôi đi những bóng h́nh thân yêu
Nắng chiều tàn úa hắt hiu
Soi nghiêng bóng mẹ liêu xiêu đổ dài
Từ nay dơi bóng chim trời
Nh́n theo mây trắng nhớ người đi xa
Mùa yên vui thoắt đă qua
Những ngày xưa chỉ c̣n là giấc mơ
Ngày nào mẹ đẹp như thơ
Mà nay tóc trắng, mắt mờ, héo hon
Ngày nào mẹ có đàn con
Mà nay tám hướng, bốn phương chia ĺa
Một ḿnh ngày vắng, đêm khuya
Lời con thăm hỏi có chia được sầu?

Thanh Ngọc
Milano - 04-2008

 
 
 


Ghi rơ nguồn "yeuvietnam.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

<< GIAO KÈO >>