Mail Contact Home

Gửi cho bạn bè trang báo này

 

NƯỚC MƯA, NƯỚC SÔNG và NƯỚC MẮT

 
 

Từ nhũng ngày cuối tháng 9 đến nay, các cơ quan truyền thông trong nước và quốc tề loan tin tức, h́nh ảnh một Hà Nội sông nước mênh mông chẳng khác ǵ Venise của Ư. Có khác chăng ở Venise là sự “mênh mông” truyền thống với thiên hạ bốn phương tườm tượp đổ vào bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, với những thuyền “gondola” xinh đẹp thong dong đón đưa mời chào du khách, c̣n ở Hà Nội sự “mênh mông” của nước đang làm đau nhức mọi người, đau ḷng người Việt hải ngoại nh́n thủ đô quê hương trong thảm nạn, đau đớn cho người dân Hà Nội chịu cảnh mất mát thảm thương - mất người và mất của lẫn mùa màng - và nhức nhối cho những ai đă để xảy ra t́nh huống khốn khổ này, nếu những người đó c̣n chút lương tâm để tự phán xét hành động ḿnh trong quá tŕnh tác tạo sự việc hôm nay.



Mưa không là chuyện lạ của Việt Nam , một đất nước có hai mùa mưa nắng, thường tự hào với những con sông to, những con kinh lớn, lạch nhỏ chằng chịt khắp nơi. Chuyện mưa bảo, lũ lụt là chuyện thường xuyên khắp ba miền Nam – Trung - Bắc, nhưng chuyện phố thị biến thành sông là chuyện chỉ xuất hiện lúc sau nầy hoặc nói đúng hơn lúc Việt Nam đang bắt đầu vươn ḿnh đổi mới. Sự đổi mới đồng nghĩa với sự tranh đua kiếm tiền, đâu đâu cũng cần mặt bằng để xây nhà, dựng phố lập hăng xưởng, văn pḥng. Đất đai thành phố bỗng phút chốc hoá thành vàng, mua bán địa ốc chỉ tính bằng dollars, vàng lượng. Giới thẩm quyền cấp giấy phép cất nhà, các cơ quan quy hoạch phố thị, tất cả bỗng một sớm một chiều “hanh thông” như diều gặp gió. Mọi thứ bị cuốn hút, ảnh hưởng bởi cơn xoáy xây cất, mua bán địa ốc - rừng bị chặt đốn, lạch, sông , cống nước bị lấp - để thành phố ngất ngưởng những nhà cao tầng, những khu phố mới. Chưa hết, người dân quê cũng đây đó đang bán dần đất ruộng để bành trướng phố phường mà quên rằng hoa màu lúa gạo là mạch sống chính của nước ta. Phong trào du lịch sinh thái đang giết dần ṃn đời sống yên ả của những miền thanh an tỉnh lặng.



Người ta làm giàu bằng bề mặt của đất mà quên chăm sóc những nẻo ngoằng cần thiết dưới bề sâu của nó. Những con đuờng ngoằng như những mạch máu dưới thịt da thành phố đang bị chứng “tham ăn” của những kẻ vô tắc trách làm nghẻn nghẹt chẳng khác ǵ bịnh “cao mỡ” trong thời kỳ quá độ. Ai trị đuợc bịnh cho ta nếu chính ta không biết tự cứu lấy ḿnh. Kêu cứu giúp đở chỉ trong một thời, một buổi nhưng không thể để sự việc tái diễn lần thứ hai, thứ ba....trong tương lai để kêu cứu đông tây nếu chính ta không biết t́m phương hoá giải. Hảy giở lại hồ sơ những công tŕnh cống rănh đă được duyệt nhưng bị bỏ quên trong sự thờ ơ của các giới chức có thẩm quyền, hảy cẩn thận trong việc xây cất nhà cửa một cách vô trách nhiệm. Sự việc xảy ra, có ngồi đây trách nhau th́ cũng là sự đă rồi. Mất ḅ mới tính chuyện xây chuồng, ngồi lại với nhau để xây một hoạch đồ thoát nước, tái tạo những mạch máu ngầm dưới ḷng đất để thịt da thủ đô và những thành phố lớn trong nước được tươi thắm hơn, tuy trể tràng, nhưng muộn c̣n hơn không. Nếu không, du khách nước ngoài nh́n vào những h́nh ảnh Hà Nội hôm nay, ai c̣n dám tính chuyện tham quan, thăm viếng đất nước nầy nữa.



Hà Nội đang trong chương tŕnh mở rộng, ngày mừng Thăng Long 1000 năm tuổi đang rao mời mọi người trong, ngoài nước đón chào. Hảy để mưa như ân sủng đất trời làm đẹp hoa màu, sạch phố thị và mát ḷng người chứ đừng để nước mưa ḥa với nước sông trộn lẫn nước mắt người dân trên một thủ đô chỉ có bề mặt mà chẳng có bề sâu, bề sâu của cống rảnh và của lương tâm những người hữu trách. Đó là mong ước của tôi, một người Việt tha hương, và tôi tin đó cũng là ước vọng của những ai c̣n coi Việt Nam là tổ quốc.

HUỲNH NGỌC NGA
Torino, ITALIA – 04.11.2008

 
 
 


Ghi rơ nguồn "yeuvietnam.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

<< GIAO KÈO >>