Mail Contact Home

Gửi cho bạn bè trang báo này

Kư sự


Ghi lại một chuyến đi
tham quan nước Ư.

 

Một buổi sáng Chủ nhật ở Venise

 
 


Sáng hôm nay bầu trời của Venise trong thật đẹp, một ánh nắng thật tươi và ấm hơn ngày hôm qua của lể Carnaval .
Tôi thích được rảo bước và lang thang một ḿnh, từ khu San Marco rẽ sang đến cầu Than thở (Soupir), tôi đi dọc theo con đường dài ven bờ biển và bến tầu.
Khi lên trên cầu, tôi dừng lại thật lâu và nhớ tới lời anh nói bên tai, tôi đưa mắt chiêm ngưỡng từng lâu đài xưa được xây từ thời trung cổ, cái ǵ trông cũng đẹp và thơ mộng ...

Rảo bước tới nhà thờ Sta Maria di Pietà, lên thêm một chiếc cầu nữa, rồi liên tiếp những chiếc cầu c̣n laị, cứ như thế tôi đi suốt cả con đường dài, mỏi chân tôi dừng lại, tạm nghĩ chân trên một chiếc băng ghế gổ, hướng nh́n ra khơi, biển xanh và bầu trời cũng xanh một mầu, ôi ! Sao mà đẹp vô tả, những con nhạn bay lượn trên trời và vài con nữa lênh đênh trên mặt biển đong đưa theo từng dợn sóng trông dể thương làm sao !
Tiếng hót của chúng hoà với tiếng tầu biển nổ máy, tôi có cảm giác đó là khúc nhạc hoà tấu nghe rất êm tai.

Ôi ! Ước ǵ có anh bên cạnh em để chúng ta cùng nhau ngắm cảnh chắc anh sẽ hài ḷng, tôi lại nhớ đến anh, đến tên một người mà tôi hằng yêu thương, anh cứ ở maĩ trong kư ức của em, bâng khuâng tôi nhớ đến đêm qua, một đêm trăn trở và ngủ không trọn giấc, em thèm sao được có anh, được anh ôm em vào ḷng và (............) mà thôi, mơ ước nhiều cũng vậy thôi !!!!!!!!

Cũng 20g30 đêm ấy tôi và anh cùng tṛ chuyện qua điện thoại, ôi ! << Tiếng nói êm ấm bên đầu dây của anh trong đêm qua như ru em vào giấc ngũ, như rót vào hồn em, nhưng chỉ tiếc là anh, ( hà tiện ) anh không chúc em một lời dể thương nhân ngày lễ t́nh nhân mà em khao khác được nghe.>>

Nghỉ tới đây, ḷng hoang mang thở dài và cảm thấy hơi lành lạnh, tôi đứng dậy, rảo bước tiếp tục theo con đường. Ô hay ! Tại sao tôi lại phải khóc ?
Gió biển thổi nhè nhẹ và tôi khe khẻ hát bài "Như cánh vạc bay"
Tôi cứ đi tiếp tục măi con đường cho đến khi dừng lại trước một cữa tiệm ăn "La Nuova Perla". Tôi cảm thấy đói bụng cồn cào v́ mùi thơm của thức ăn, cũng đă trên 13g rồi c̣n ǵ ?
Vào tiệm ăn tôi chọn một bàn để được nh́n ra biển, người phục vụ kéo ghế mời tôi ngồi, đưa tôi tờ thực đơn để đặt hàng.
Tôi chọn rượu vang trắng để khai vị, nhưng v́ muốn ăn món ḅ nên tôi phăi đổi sang rượu đỏ, vừa nhâm nhi thưởng thức rượu em lại nhớ tới anh, nhớ tới lần chúng ta cùng ngồi đối diện nhau vừa ăn vừa uống, khi đó anh kể cho em nghe về quá khứ, những tháng ngày hạnh phúc và vui buồn lẩn lộn trong cuộc đời anh v. v. v .
Tôi kết thúc buỗi ăn bằng món tráng miệng là Tiramisu, khi ăn xong tôi cảm thấy tinh thần ḿnh tỉnh táo lại, tôi ngồi nán thêm hồi lâu, trả tiền xong tôi đi tiếp con đường c̣n lại, quẹo vào con đường nhỏ hơn mang tên "Le Pado S. Antonio".

À th́ ra hôm nay có hội chợ "bồ chét" (marché aux puces), bán toàn đồ cũ, cổ xưa, quần áo, nồi tách, muổn nỉa, dao, ly, ôi thôi cái ǵ họ cũng có hết, nhưng tôi bị thu hút và dừng lại ở một sạp bày tranh vẽ bằng sơn nước và bút ch́, từng bức tranh mới họa nằm la liệt, tác phẩm nầy chất chồng lên tác phẩm kia được gói kỷ trong một bọc nhựa, tranh phong cảnh của thành phố Venise, Của những chiếc cầu, của nhà thờ Venise khác nhau và những chiếc thuyền được ông lái đ̣ chèo ra biển, ngoài biển lại có những chú nhạn tung bay trên khung trời v.v.

Đủ mọi kiểu hết, tôi say mê chọn lựa, đến đổi không biết phải lựa tấm nào v́ tấm nào cũng đẹp và dể thương hết !
Một giọng nói bằng tiếng Ư làm tôi phải ngước mặt lên, tôi chỉ hiểu vỏn vẹn vài chử thôi !
"Buongiorno segnori ...." Tôi chỉ trả lời bằng một nụ cười và từng chử thôi !
__ Buongiorno segnore, lei parla francese ?
__ Si, si segnora !
Thế là ông bập bẹ nói với tôi bằng tiếng pháp cũng như ngày xưa tôi mới học H́ ! H́ !
Ông ta có một mái tóc bền bồng, đôi mắt đa t́nh, khuôn mặt tṛn, đôi môi điễm nụ cười duyên dáng, nước da ngâm, tôi đoán là ông trên 40 mươi tuổi.
__ Bà thích tấm nào ? Tôi bán rẻ nhất bà à !
__ Tôi hiểu, sao ông vẽ tranh mà không tô thêm cỏ và hoa lá cho nó có mầu mè tươi thêm ? Tôi hiễu lúc ông vẽ là vào mùa thu phải không thưa ông ?
__ Ồ hay ! Sao bà đoán hay nhỉ ? Chính tôi là người vẽ tranh ?
__ H́ ! H́ ! Có lẻ v́ mái tóc của ông nó phụ ḷng ông đó !
Cả hai chúng tôi cùng cười vang lên .
__ Có lẻ bà là một nghệ sĩ ?
__ Dạ không không tôi chỉ là một người làm công thôi ông à !
__ Ồ ! Tôi không tin bà ạ !
__ Tùy ông ! "và tôi nhún vai"
Cả hai chúng tôi cùng cười và tṛ chuyện thật lâu, nói về đời sống của người dân Venisien "sienne", về nước Pháp, và đổi sang đề tài về nước Việt Nam, ông thích được nghe nói về người Việt nam hơn, ông hy vọng sẽ có một chuyến đi du ngoạn Việt nam, ông mơ sẽ được dịp đến thăm vịnh Hạ-Long, ông thích được ngồi trên một chiếc xe cyclo và đi thăm khắp nẻo đường thành phố Sài-G̣n "Hồ Chí Minh" và Hà nội .
__ Ông kể cho tôi biết là : Vợ ông không thích ông vẽ tư nào cả v́ bà cho rằng, đây là một nghề chết đói, ông nh́n tôi hồi lâu và khẻ hỏi.
__ C̣n bà ?
__ Tôi à ? Tôi có một ước mơ : Có được hai nghề trong tay, nghề thứ nhất để làm ra tiền nuôi gia đ́nh và nghề thứ hai làm ra tiền để bố thí người khó khăn, giúp đỡ kẻ yếu đuối, tôi hy vọng kiếp sau tôi sẽ là văn sĩ hay nhạc sĩ và là một luật sư mạnh mẽ nhất ! Tôi tham lam quá phải không thưa ông ?
__ Ồ ! Tôi hy vọng bà sẽ tọai nguyện !
__ Mong ông cũng được tọai nguyện, sẽ là một họa sĩ nỗi danh nhất !
Cả hai chúng tôi lại cùng cười.

Chúng tôi trở về lại thực tế.
__ Bà cứ lựa chọn đi ! Tôi rất hài ḷng được bán cho bà đễ làm kỹ niệm.
__ Ồ sao thế thưa ông ?
Ông chỉ nh́n tôi và miễm cười không trả lời, nhưng tôi hiểu ư ông ấy.
Tôi lựa một tấm tôi thích nhất.
__ Ông à ! Tôi chỉ yêu cầu ông tặng cho tôi thêm một chữ kư của ông, ghi ngày tháng và đề thêm ngày lễ của St Valentin có được không thưa ông ?
__ Ồ ! Sẵn sàng !
Ông trả lời tôi bằng ánh mắt hài ḷng và vui-vẻ, ông kư tên đề chữ, vẽ thêm cho một trái tim bao quanh chữ St Valentino, ông lại lấy một trang giấy có bề khổ hẹp nhỏ hơn, vẽ thêm cho tôi một cành hoa hồng, trong lúc vẽ bàn tay ông, mềm mại, như múa may, lả lướt, chỉ không đầy ba phút ông lại hoàn tất một cành hoa hồng đen xám trong thật đẹp và chữ kư của ông đề tặng tôi làm kỹ niệm.
Tôi cảm động, khen đẹp và trả tiền cho ông rồi từ giă ra đi.

Tôi trở về chổ hẹn đễ gặp lại phái đoàn của tôi tại bến tàu, khi tầu rời bến th́ mặt trời hoàng hôn đă chuyễn sang màu hồng đỏ tím, những dợn sóng lung linh, óng ánh trên mặt biển theo từng đợt sóng, gió biển chiều nay thổi thật lạnh, làm tôi phải kéo cổ áo lên, khóat thêm chiếc khăn choàng tôi vừa mua sáng nay "Anh có khuyên em trong đêm qua mua thêm để mặt cho ấm thêm".
Tôi vẫy tay chào từ giă thành phố Venise mộng mơ và chàng họa sĩ.
Tôi nhớ tới lời của Gianni Bobbo c̣n ở bên tai tôi "Chúc bà trở về b́nh an và thật nhiều sức khỏe".
__ Tôi củng chúc ông thật nhiều sức khỏe, thành danh và tọai nguyẹn ông nhé !
__ Grazie signora !.

Bạch Tuyết
Paris 06.2004

(Cùng một tác gỉa )

 
 
 


Ghi rơ nguồn "yeuvietnam.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này

<< GIAO KÈO >>